NGOẠI TÌNH CÓ PHẢI LÀ CĂN CỨ ĐỂ GIÀNH QUYỀN NUÔI CON KHI LY HÔN?
1. Ngoại tình có vi phạm quy định pháp luật không?
Ngoại tình là từ ngữ dùng để đề cập đến việc một người đã kết hôn có tình cảm và/hoặc quan hệ tình dục với người khác không phải là người vợ/chồng chính thức trên giấy tờ pháp lý của họ.
Pháp luật Việt Nam chỉ công nhận quan hệ hôn nhân một vợ một chồng. Vợ chồng có nghĩa vụ yêu thương, chăm sóc, chung thủy với nhau. Việc một trong hai bên có quan hệ ngoài luồng, bất chính với người không phải là vợ/chồng của mình sẽ được coi là hành vi vi phạm quy định pháp luật về chế độ hôn nhân một vợ một chồng, cụ thể:
Theo quy định tại Điểm c Khoản 2 Điều 5 Luật Hôn nhân và Gia đình quy định:
“Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ” là hành vi nghiêm cấm thực hiện để bảo vệ quan hệ hôn nhân và gia đình đã được xác lập.
Như vậy, hành vi ngoại tình được xem là vi phạm nghĩa vụ chung thủy của vợ chồng và vi phạm quy định của pháp luật.
2. Quy định của pháp luật về bằng chứng ngoại tình
Việc chung sống như vợ chồng thường được chứng minh bằng:
– Có tài sản chung
– Đã có con chung với nhau
– Được hàng xóm và xã hội xung quanh coi như vợ chồng
– Đã được gia đình cơ quan, đoàn thể giáo dục mà vẫn tiếp tục duy trì mối quan hệ đó
Trong quá trình giải quyết thì nguyên đơn có thể cung cấp chứng cứ để chứng minh cho yêu cầu khởi kiện theo quy đinh của Điều 6 của Bộ Luật tố tụng Dân sự năm 2015
– Nguồn chứng cứ bao gồm:
+ Tài liệu đọc được, nghe được, nhìn được dữ liệu điện tử
+ Lời khai của đương sự
+ Lời khai của người làm chứng
+ Vật chứng
+ Kết luận giám định
+ Biên bản ghi kết quả thẩm định tại chỗ
+ Kết quả định giá tài sản, thẩm định giá tài sản
+ Văn bản ghi nhận sự kiện, hành vi pháp lý do người có chức năng lập
+ Văn bản công chứng, chứng thực
+ Các nguồn khác mà pháp luật quy định
3. Hành vi ngoại tình có mất quyền nuôi con
Hành vi ngoại tình là căn cứ để giải quyết vấn đề khi ly hôn và không phải căn cứ duy nhất xác định quyền nuôi con hoặc tước quyền nuôi con của một trong hai bên còn lại. Khi giải quyết việc giao con cho ai trực tiếp nuôi dưỡng thì Tòa án phải căn cứ nhiều yếu tố khác nhau:
– Độ tuổi của con:
- Con dưới 36 tháng tuổi: Sẽ giao cho mẹ trực tiếp nuôi dưỡng trừ trường hợp người mẹ không có đủ điều kiện để nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục con hoặc trong trường hợp hai bên vợ chồng có thỏa thuận về người nuôi dưỡng con cái.
 - Con từ 07 tuổi trở lên: Tòa án sẽ xem xét nguyện vọng của con mong muốn được ở với cha hay ở với mẹ.
 
– Điều kiện về vật chất bao gồm: Ăn, ở, sinh hoạt, điều kiện học tập… mà mỗi bên có thể giành cho con, các yếu tố đó dựa trên thu nhập, tài sản, chỗ ở của cha mẹ.
– Điều kiện về tinh thần bao gồm: Thời gian chăm sóc, giáo dục con, tình cảm giành cho con, nhân cách đạo đức,… của cha mẹ.
Như vậy để giành được quyền nuôi con thì một trong hai bên cần chứng minh có đủ khả năng nuôi con căn cứ vào:
- Có thu nhập đảm bảo nuôi dưỡng, chăm sóc con
 
Tòa án sẽ xem xét đến mức thu nhập bình quân một tháng của cha, mẹ. Mức độ ổn định của nghề nghiệp, tính hợp pháp của công việc đó. Đó là yếu tố quan trọng khi cha, mẹ muốn giành quyền nuôi con khi ly hôn. Khi có một cuộc sống đảm bảo, có điều kiện về vật chất sẽ đảm bảo trong việc chăm sóc, nuôi dưỡng con đầy đủ và cho con được học hành.
- Có thời gian, giành nhiều tình cảm quan tâm, yêu thương con
 
Cha mẹ có đủ thời gian để chăm sóc con thì con mới cảm nhận được sự yêu thương, để chứng minh tình cảm mà cha mẹ giành cho con của mình.
Những bằng chứng trong trường hợp này có thể về thời gian làm việc của người muốn giành quyền nuôi con; đối phương là người thường xuyên đi công tác, thường xuyên đi xa nhà, có thời gian chăm sóc cho con hay không…
- Chứng minh có nhiều điều kiện khác tốt cho con hơn đối phương
 
Đương sự cần phải chứng minh các điều kiện như có thể tạo môi trường, không gian tốt nhất cho con phát triển hay không …
- Chứng minh đối phương không đáp ứng điều kiện nuôi con trực tiếp
 - Một trong hai bên có thể đưa ra các minh chứng để Tòa xem xét giao cho cho ai có thể kể đến:
 
- Trong thời kỳ hôn nhân, đối phương không quan tâm đến con, hay đánh đập, bạo lực với con về tinh thần và thể xác, ngăn cản, không tạo điều kiện cho con được phát triển sở thích, năng khiếu… ảnh hưởng sâu sắc đến việc phát triển toàn diện của con.
 - Hoặc có chứng cứ chứng minh lý do dẫn đến ly hôn là do lỗi của đối phương ví dụ như ngoại tình, … để thấy đối phương là một tấm gương không tốt với con, nếu để con sống chung với đối phương sẽ ảnh hưởng đến quá trình hình thành nhân cách của con.
 
Như vậy, có thể thấy hiện nay pháp luật chưa có quy định về trường hợp vợ/chồng ngoại tình thì sẽ không được quyền nuôi con. Việc giao con cho cha hoặc mẹ trực tiếp nuôi dưỡng sau khi ly hôn sẽ dựa vào quyền lợi của con và được thực hiện theo đúng quy định pháp luật.
Nếu vợ/chồng ngoại tình nhưng vẫn có đủ điều kiện để chăm sóc, nuôi dưỡng con tốt thì vẫn có thể được quyền nuôi con và ngược lại.
Trong trường hợp trên, nếu vợ, chồng không thỏa thuận được về người trực tiếp có quyền nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn thì tòa sẽ căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con, nếu con đã được bảy tuổi thì phải xem xét nguyện vọng của con.
Trên đây là quy định của pháp luật về việc NGOẠI TÌNH CÓ PHẢI LÀ CĂN CỨ ĐỂ GIÀNH QUYỀN NUÔI CON KHI LY HÔN?. Nếu quý khách hàng đang đối diện với bất kỳ vấn đề pháp lý nào hoặc có câu hỏi cần được giải đáp, đừng ngần ngại liên hệ với chúng tôi thông qua Tổng đài tư vấn pháp luật trực tuyến qua số hotline 1900.633.390. Chúng tôi cam kết sẽ phản hồi và hỗ trợ quý khách hàng một cách nhanh chóng và chuyên nghiệp. Chân thành cảm ơn sự hợp tác và sự tin tưởng của quý khách hàng!
					